Có chứng kiến và nghe những lời tự sự gan ruột đến từ truyện trai bao mới thấy hết được những đắng đót ê chề mà họ phải đối diện khi chấp nhận dấn thân hành nghề. Tưởng rằng được ăn ngon, mặc đẹp xài đồ sang, lại được tận hưởng thú vui xác thịt, cuộc sống đó quả thật là thiên đường đối với đời trai bao. Song lắng nghe lời tự sự của họ mới thấy hết được những đắng đót ê chề mà họ phải đối diện khi chấp nhận dấn thân hành nghề. Cùng huannghe.edu.vn khám phá lời tâm sự này nhé!

Truyện trai bao chiều quý bà sồn sồn

*

Ban đầu K. ngỡ ngàng, nhưng bà khách trình bày, người đi cùng là người tình của bà, hắn đang muốn vui vẻ tay ba. Nghe chuyện K hiểu ra vấn đề và theo chân cặp đôi. Thế nhưng vào phòng khách sạn, K. mới nhận ra người đi cùng bà khách vốn là người…“2 hệ” nên K đành “nhắm mắt đưa chân” phục vụ cả gã trai đó lẫn bà khách để lấy khoản tiền công 500 ngàn đồng. Lời tâm sự của trai bao tên K thật sự khiến nhiều người vừa bỡ ngỡ, vừa xót thương. Hay như truyện trai bao của M.H, một người đàn ông “chuẩn men” từng là giảng viên đại học. Sau cú ngã ngựa bị đuổi việc vì tuyển sinh lậu và làm sinh viên có bầu. H. rơi vào cơn túng quẫn vì tiền bạc. Một ngày nọ, H. được người bạn giới thiệu để mua vui cho các chị già có chồng làm to nhưng thiếu tình. Giá cho mỗi đêm có thể tới 10-15 triệu nếu H. phục vụ tốt. Từ đó, H. trở thành “trai bao” chuyên nghiệp. Nhưng cũng có những lần H. cay đắng khi bị chính những khách hàng sang trọng đó quỵt tiền để trói tình một cách trắng trợn. “Có lần sau khi “hành sự”, tôi bị “kẻ đồng sự” giật mất ví và đầy đủ giấy tờ tùy thân của tôi. Bà ta ranh mãnh để lại mảnh giấy có ghi: “Muốn lấy lại giấy tờ thì gặp lại lần sau ở…, lúc…, và tiền công = 0”.

Đang xem: Tâm sự của một “trai bao miền tây”: “mới đầu còn ngại, nhưng giờ thì quen rồi”

Truyện trai bao ít ai dám kể

Hoàng Thanh S. (27 tuổi, quê Bình Thuận) với kinh nghiệm 8 năm làm “call boy” đã chua chát kể truyện đời trai bao về cái lần đầu tiên vào nghề của mình. Nhớ lại những ngày tháng ê chề đó, S. cho biết, vị khách đưa S. vào đời tên là Hùng. Một đêm, Hùng tới quán bar rủ anh đi chơi. Nghĩ là 2 người đàn ông đi với nhau thì không mất gì nên S. nhận lời. “Ông ấy chở tôi vào khách sạn rồi nói nếu chiều ông thì thích gì cũng có. Tôi hỏi lại “chiều” như thế nào? Thấy tôi tỏ vẻ “nai” nên ông ấy lấy máy tính mở phim mát mẻ cho xem rồi bảo làm theo”, S. kể đời trai bao là thế đấy.

Xem thêm: Lời Bài Hát Thế Giới Ảo Tình Yêu Thật (Trịnh Đình Quang), Thế Giới Ảo Tình Yêu Thật

Sau lần “vui vẻ” ấy, S. được người tình tặng cho 1 chiếc xe và ra điều kiện khi nào gọi là S. phải có mặt. Trong suốt buổi trò chuyện, S. luôn tỏ sự tiếc nuối, hối hận khi lỡ đi vào con đường mưu sinh bằng thân xác.

Xem thêm: Bản Đồ Đài Loan Trung Quốc, Bản Đồ Đất Nước Đài Loan Khổ Lớn Phóng To 2022

“Nếu thời gian quay trở lại, tôi không bao giờ đi làm công việc bán thân nuôi miệng nhơ nhuốc đó. Đúng là nghề này kiếm tiền rất dễ, nhưng mạt hạng và rẻ rúng”, S. nói.

*

“Có những đêm khi tôi đang “đi khách” thì bất thình lình ông Hùng tới tìm. Ông ấy nhắn tin nói đến khách sạn M. trên đường Bùi Thị Xuân (quận 1). Khi vừa bước vào phòng, Hùng tra khảo tôi đi với ai, rồi tra tấn bằng nhiều trò quái dị. Sau những màn chà đạp, thỏa mãn dục vọng, ông ta lạnh lùng ném tiền vào mặt tôi”, S. đau đớn kể lại. Nghề trai bao ở Sài Gòn vốn dĩ rất khó khăn, nhịn nhục vì mưu sinh mà chịu đựng Nghe V. từng là một giáo viên tiểu học quê Tiền Giang kể về kiếp đứng đường của mình quả thật còn đau đớn hơn cả một cô gái bán hoa mạt hạng. Bởi dù sao gái bán hoa còn được sống đúng với giới tính thật của mình còn V. thì không. V. rùng mình kể: “Có nhiều lần gặp những ông đi làm về như là dân khuân vác, mồ hôi nhễ nhại, bốc mùi kinh tởm, mình cũng phải phục vụ. Có những bà tóc đã bạc, hơn cả tuổi mẹ mình, ấy vậy mà vẫn phải “nhắm mắt đưa chân”.

Tóm lại

*

Truyện trai bao, mỗi nhân vật nêu ra trong câu chuyện trên đây là một mảnh đời, một thân phận. Vì một lý do, hoàn cảnh nào đó mà họ sa vào con đường bán thân nuôi miệng, không được sống đúng với con người thật, cảm xúc thật, thậm chí là giới tính thật của mình. Dẫu biết lựa chọn của họ là sai lầm và đáng trách nhưng chúng ta cũng thấy thật xót xa cho góc khuất cuộc đời những con người này. Rồi đây nẻo về nào để họ có thể tìm lại chính mình khi cuộc sống phù dù hàng ngày cứ mãi cuốn họ đi xa?

Kỳ sau: Những cú “ngã ngựa” đau đớn và nẻo về tăm tối của nghề “trai bao”

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *