Tôi vẫn nhớ khi những giai điệu đầu tiên cất lên, lòng tôi bật lên cơn gió khẽ khàng. Vẫn vẹn nguyên như lúc ban đầu, vẫn là cảm giác ấy, khúc nhạc ấy, cảm xúc chưa từng đổi thay.

Đang xem: Tôi vẫn nhớ anh như lúc ban đầu

Sẽ chẳng có và nếu nào hết để cho chúng ta quay lại quá khứ và sửa lại những sai lầm của mình, cũng chẳng có những cơn mưa giữa mùa hạ, hay giấc mơ khẽ khàng thoáng qua nữa. Mùa say đã đi qua, tôi cũng như tỉnh lại từ cơn mơ. Biết mình không thể cứ là một đứa trẻ mãi nữa, biết những giấc mơ vỡ tan như khói thuốc ban chiều, biết tình yêu là thứ khó kiếm tìm mà xa xăm như những ngôi sao xa xôi, biết tương lai là thứ chẳng bao giờ nhìn thấy được, biết chơi vơi là thứ sẽ mãi đi cùng con người ta qua những năm rộng tháng dài về sau này.

Ngẩn ngơ tỉnh dậy sau những cơn mơ. Thấy mình nửa như đứa nhóc, nửa như nghĩ suy xem làm sao để trở thành người lớn, thấy mình loay hoay, chật vật, thấy mình bé nhỏ và đầy lỗi sai.

Chuyện tình cảm cũng chẳng biết có lối thoát nào hết. Sự dối lừa làm con người ta cay cú, hận và gào thét ngàn lần trong lần. Nhưng cũng mang đến sự lãng quên cho những điều đã không còn xứng đáng. Không còn vương vấn gì với người đã không còn trân trọng và lừa dối mình nữa. Tôi vẫn luôn nghĩ mình ít nhất cũng là một cô gái tốt, hoặc đang cố gắng trở nên tốt, người tốt thì người khác bỏ lỡ mình người ta phải tiếc, chứ sao tôi lại cứ phải khổ sở nhung nhớ một người đã chẳng còn muốn mình nữa.

Tôi cũng chẳng tiếc nuối những ngày đã qua nữa, đều là thời gian, anh cho tôi trải nghiệm, tôi đưa anh tình cảm, phần nào cũng chân thật và cố gắng, dù mọi thứ còn non nớt ngây ngô. Tôi thì chẳng chắc những điều anh nói với mình là thật, càng không chắc người ta có dành tình cảm cho mình hay không. Chắc là một dạo cũng có đôi chút, hoặc rằng chẳng có chút nào hết. Chẳng quan trọng nữa. Nhưng tôi tin không nhiều thì ít tôi cũng đã mong chúng tôi gặp nhau, quen biết nhau, rồi nếu hợp nhau hơn thì thành đôi. Sẽ đẹp và hay biết bao.

Xem thêm:

Nhưng không thành thì có sao, đợi chờ, im lặng và dối lừa đã thế chỗ tất cả. Tôi có buồn, có tức giận, có cay cú, có cảm giác như muốn đấm nhau ngay lập tức. Nhưng chúng cũng nhanh trôi, qua một giấc ngủ, qua một buổi chiều, qua một nụ cười. Không phải tôi không giận người ta nữa, mà là tôi không quan tâm nữa. Tôi không dành chút gì cho anh nữa. Tôi không thích anh cũng như không thích tất cả mọi người lỡ hẹn với mình, dối lừa với mình, chỉ như vậy thôi, vì cơ bản đó là nguyên tắc riêng của bản thân mình, chứ không phải vì anh còn là cái gì đặc biệt nữa.

Tôi vẫn khao khát yêu và được yêu. Tôi không muốn để những điều trong quá khứ đã xảy ra ảnh hưởng đến mình sau này, dù lòng vẫn biết không nhiều thì ít nó vẫn đang ảnh hưởng nagy tới lối sống và cách suy nghĩ của mình lúc này. Nhưng chẳng sao cả, tôi vẫn mong muốn yêu. Tình yêu thật thú vị biết mấy…

Thật lòng tôi cũng mong anh vui vẻ, tôi luôn mong anh vui vẻ. Vì tôi không biết mong gì hơn cho anh, tôi chẳng đủ độc ác để mong có những điều xấu xa sẽ đến với anh. Anh vui thì vui, không vui thì vui.

Tôi cũng vui, chúc anh có những niềm vui vẹn nguyên như lúc ban đầu.

Xem thêm: Lac Canh Restaurant, Nha Trang 【Mới 2021】, “Very Good” Review Of Lac Canh Restaurant

Mong cho tôi những ngày nắng vàng, mong cho những người tôi yêu những ngày nắng xanh. Mong anh người yêu tôi giữ sức khỏe trời lạnh hơn rồi.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *